2 Sử
Ký 29-32
Ê-xê-chia thừa hưởng
ngôi báu từ cha mình là Acha với một di sản không còn gì tiêu điều hơn. Bên
ngoài thì quân Asyri vô cùng bạo tàn đang chực chờ xâm lăng xứ sở, bên trong
thì cả dân tộc đang trong tình trạng nguội lạnh thuộc linh cùng cực, Đền Thờ
hoang lạnh, quốc khố trống rỗng, quốc phòng rệu rã, bộ máy hành chính có cũng
như không.
Trong tình cảnh như
vậy, Ê-xê-chia đã làm gì: tái sắp xếp lại triều chính hay tái vũ trang cho quân
đội? Không, vị vua trẻ đã bắt đầu bằng việc tái lập lại sự thờ phượng Đức Chúa
Trời.
Vua cho mở cửa Đền
Thờ, dọn dẹp Đền Thờ và tổ chức một Đại Lễ Chuộc Tội cho Đền Thờ, cho vương
triều, cho thầy tế lễ và cho toàn xứ sở. Rồi sau đó là tái lập việc kỷ niệm lễ
Vượt Qua trên toàn quốc.
Đây là bài học lớn
dành cho những người lãnh đạo vừa ‘nhậm chức’: không phải sắp xếp cơ cấu tổ
chức, cũng không phải thăm viếng, khích lệ ‘nhân dân’ mà là tái xem xét mối
quan hệ với Đức Chúa Trời trước hết.
Mặt khác, trong mức
độ từng cá nhân, thì việc thanh tẩy Đền Thờ cũng là hình mẫu cho việc làm sạch
lòng mình. Đầu tiên là “cửa cầu nguyện” phải được mở trở lại; rồi “ngọn đèn lời
làm chứng” phải được thắp lên, và “hương thơm của việc thánh hóa bản thân” phải
được xông trở lại.
Hãy đem ra khỏi lòng
ta, là Đền Thờ của Đức Chúa Trời, tất cả những gì ô nhơ, bất khiết, dơ dáy, rác
rưởi. Đức Chúa Trời thánh khiết không thể nào ngự trong một tấm lòng ngập ngụa
bụi bặm, rác bẩn của thế gian được đâu. Chúa có thể sử dụng một chiếc bình cũ,
thậm chí một chiếc bình vỡ, nhưng Ngài không thể nào sử dụng một chiếc bình dơ.
Chưa hết. Sau khi
dọn sạch tất cả mọi thứ ô uế, cần phải sắp xếp trở lại cho đúng vị trí tất cả
những vật dụng trong Đền Thờ Chúa, theo như luật định.
Chỉ khi đó thì lễ
chuộc tội mới thật sự có ý nghĩa, mới thật sự có hiệu quả.
Bài học tiếp theo từ
cuộc đời của vị quân vương đam mê cải cách này là cách ông xử lý những tình
huống hiểm nguy, những hiểm họa thật sự đe dọa đến ‘sự tồn vong của chế độ’.
Ê-xê-chia đã giải
quyết tất cả những khủng hoảng trong đời mình bằng … đầu gối. Vâng, chính xác
là như thế.
Nhưng vua không quỵ
lụy trước con người mà là quỳ gối trước Giê-hô-va Đức Chúa Trời của mình, một
Đức Chúa Trời toàn năng. Và Chúa đã trả lời Ê-xê-chia, Chúa đã trân trọng đức
tin của ông bằng cách khiến cho toàn bộ tướng tá của Asyri bổng nhiên …. chết
sạch. Vỡ trận. Đơn giản rứa đo.
Quân Giu-đa không
cần động chân, động tay chi cả. Cũng không tốn một mũi tên hòn đạn nào mà kẻ
thù đã phải thua tan tác.
Đức Chúa Trời của
Ê-xê-chia năm nào cũng chính là Đức Chúa Trời mà ngày nay chúng ta đang thờ
phượng và phục vụ. Hãy ghi khắc điều này rồi chọn cho đúng đối tượng mà quỳ lạy
nha.
Chúa không bao che
cho tội lỗi của con dân Ngài nhưng cũng không kiệm lời để vinh danh những con
người dám sống bởi đức tin mỗi ngày. Salomon, Asa, Giô-sa-phát, Giô-ách hay
Ê-xê-chia là những gương mẫu đức tin mà ta có thể noi theo trên bước linh trình
cùng với Chúa.
Bước đi bởi đức tin
không phải là một nhiệm vụ bất khả thi đâu nha. Họ đã làm được thì bạn cũng có
thể làm được. Trong sức toàn năng của Chúa, thì việc bước đi bởi đức tin, đối
với bạn, chắc chắn sẽ luôn luôn là … ‘dư sức qua cầu’.
“Vua Ê-xê-chia đã làm như thế trong toàn cõi Giu-đa. Vua làm những điều
tốt lành, ngay thẳng và trung tín trước mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình. Trong
mọi việc vua làm, từ việc phục vụ trong đền thờ Đức Chúa Trời đến việc tuân giữ
luật pháp hay điều răn, vua đều hết lòng tìm kiếm Đức Chúa Trời của mình nên
đều được thành công” (31: 20-21)
Vấn đề duy nhất còn
lại: Bạn có muốn hay không mà thôi.